Ngày Lễ Phật đản, họ thường được nghe nói tới hình hình ảnh Đức Phật mới thành lập và hoạt động đi bảy bước, tay chỉ trời tay chỉ đất, nói: “Thiên thượng thiên hạ, duy bổ độc tôn”, nhưng ý nghĩa của câu nói này thì không hẳn Phật tử nào cũng sáng tỏ.
Mời Đạo hữu ngắm và cung thỉnh tôn tượng Đức say mê Ca Mâu Nitại đây.
Bạn đang xem: Thiên thượng thiên hạ duy ngã độc tôn nhất thiết thế gian sinh lão bệnh tử
Phật hơn toàn bộ thế gian vị Ngài đã qua ngoài sanh già bệnh dịch chết. Đó là chiếc hơn theo niềm tin Nguyên thủy. Vì vậy câu nói đó chưa phải đề cao chiếc ngã", theo Hòa thượng thích Thanh Từ.
Ngày trước khi tôi còn trẻ, bao gồm một vị Phật tử vướng mắc hỏi: “Bạch Thầy, thường bài xích kệ đề nghị đủ tư câu, sao bài kệ này còn có hai câu, còn nhị câu nữa nghỉ ngơi đâu?” Nghe hỏi vậy, tôi chỉ với cách là xin hẹn về kiếm tìm lại, vì chưng thật ra thời gian đó tôi cũng chỉ thuộc bao gồm hai câu.
Đức Phật ra đời, mang một thông điệp của sự giải bay và an nhàn trong cuộc sống đã xuất hiện
Sau này phát âm kinh A - hàm, tôi new giật mình thực tâm mình dốt rõ ràng. Vào A-hàm tất cả ghi tứ câu lối hoàng, chớ chưa phải chỉ nhị câu. Tư câu kia nguyên văn chữ hán việt là:
Thiên thượng thiên hạ,
Duy bửa độc tôn.
Nhất thiết nạm gian,
Sinh lão bệnh dịch tử.
"Chính tư câu này mới nói lên hết ý nghĩa sâu sắc thâm trầm về lời nói của Đức Phật khi mới ra đời. Chúng ta sẽ thấy lòng tin Phật giáo Nguyên thủy và Phật giáo cải cách và phát triển sai biệt ở đoạn nào? vừa mới đây Phật tử xuất xắc hỏi: “Đạo Phật là đạo vô ngã, lý do Đức Phật mới thành lập và hoạt động một tay chỉ trời, một tay chỉ đất nói “Duy vấp ngã độc tôn”, bởi thế Ngài tôn vinh cái ngã trên mức cho phép rồi, nuốm thì việc này còn có mâu thuẫn với đạo giáo vô xẻ không?”. Đó là vụ việc mà toàn bộ huynh đệ rất cần được nắm mang lại vững.
Tra cứu lại tôi thấy rõ ràng, ví như xét về tứ câu kệ đó với niềm tin Nguyên thủy thì dẫn đủ tứ câu: “Thiên thượng thiên hạ, duy vấp ngã độc tôn, nhất thiết nắm gian, sinh lão dịch tử”, tức là trên trời bên dưới trời chỉ tất cả ta là hơn hết. Vì sao ta hơn hết? do trong tất cả thế gian, ta sẽ vượt khỏi sanh già bệnh chết. Phật hơn toàn bộ thế gian vì Ngài vẫn qua khỏi sanh già dịch chết. Đó là loại hơn theo lòng tin Nguyên thủy. Do đó câu nói đó chưa phải đề cao cái ngã", theo Hòa thượng say mê Thanh Từ.
Ngày Lễ Phật đản, chúng ta thường được nghe nói tới hình hình ảnh Đức Phật mới thành lập và hoạt động đi bảy bước, tay chỉ trời tay chỉ đất, nói: “Thiên thượng thiên hạ, duy bửa độc tôn”,
Bài liên quan
Ý nghĩa bảy bước chân của Đức Phật
Tại sao chư Tổ vn không sử dụng hết tư câu, lại cần sử dụng hai câu thôi, có chân thành và ý nghĩa gì? Đâu phải những Ngài không gọi qua bài bác kệ đó, nếu họ không nghiên cứu và phân tích kỹ hoàn toàn có thể bị nghi ngại ở điểm này. Cũng chính vì tinh thần Phật giáo trở nên tân tiến đi trực tiếp vào bửa của Pháp thân, chớ không hẳn cái té của thân này. đề xuất nói “Thiên thượng thiên hạ, duy bổ độc tôn” là chỉ cho té Pháp thân.
Như bọn họ đã biết, bổ của thân tứ đại ngũ uẩn này vô thường sanh diệt, không có nghĩa gì bắt buộc giáo lý nói vô ngã. Vô bửa là vô cái xẻ tứ đại ngũ uẩn, tuy nhiên Pháp thân là thể bất sinh bất diệt, nó bên trên hết. Bởi vậy Phật nói “Duy xẻ độc tôn”. Trong kinh Kim cang có bài xích kệ “Nhược dĩ sắc đẹp kiến ngã, dĩ âm thanh cầu ngã, thị nhân hành tà đạo, bất năng kiến Như Lai”, tức là nếu sử dụng sắc thấy Ta, dùng âm thanh cầu Ta, fan đó hành đạo tà, cần thiết thấy Như Lai. Do đó chữ bửa này chỉ cho té gì? vấp ngã của Pháp thân phải không thể dùng sắc tướng, âm nhạc mà cầu. Nếu ai sử dụng sắc tướng âm nhạc mà ước Pháp thân, sẽ là tà.
Giáo lý trở nên tân tiến đề cao té là cái xẻ Pháp thân. Theo ý thức Phật giáo vạc triển, chúng ta tu đề xuất giác ngộ được Pháp thân, mới giải thoát sanh tử. Từ kia ta thấy niềm tin Phật giáo Nguyên thủy và niềm tin Phật giáo phát triển có chỗ khác nhau. Phật giáo Nguyên thủy nhắm vào điểm Phật đã vượt qua sanh tử của bọn chúng sanh buộc phải nói Ngài hơn hết. Phật giáo cách tân và phát triển nhắm vào Pháp thân của chúng ta, là mẫu không sanh ko diệt phải nói hơn hết. Hiểu do vậy mới rất có thể trả lời thắc mắc trên của Phật tử mà không trở nên lúng túng.
Đức Phật đã giác ngộ được cuộc sống vô thường, không có gì trường thọ mãi mãi, tất cả thân năm uẩn này, bắt buộc Ngài đã đưa ra quyết định từ vứt mọi thứ nhằm tìm ra chân lý. Với mục đích sau cùng là nát bàn với điều kiện giải quyết tận gốc tính chấp vấp ngã đạt cho vô ngã, lập nên cách nhìn vô ngã là Niết Bàn. Ảnh minh họa
Theo khiếp Trường A Hàm I, “Thiên thượng thiên hạ, duy ngã vi tôn, yếu hèn độ chúng sanh, sinh lão căn bệnh tử” (Trên trời bên dưới trời chỉ gồm Ta là tôn quý, việc đặc trưng nhất ‘của ta’ là độ chúng sanh thoát ly sinh già dịch chết – khiếp Đại Bổn Duyên).
Kinh Tu Hành bản Khởi ghi: “Thiên thượng dương gian duy ngã độc tôn. Tam giới vi khổ, ngô đương an chi” (Trên trời bên dưới trời chỉ bao gồm Ta là quyền quý nhất. Cha cõi phần đa khổ, Ta sẽ khiến cho chúng sanh an nhàn – Đại chính Tân Tu <ĐCTT>, T3, tr.463C) (Phật pháp bách vấn (PPBV) – tập II).
Kinh hoàng thái tử Thụy Ứng phiên bản Khởi quyển Thượng chép: “Thiên thượng thế gian duy bổ vi tôn. Tam giới giai khổ, hà khả lạc giả?” (Trên trời bên dưới trời chỉ tất cả Ta là tôn quý nhất. Ba cõi đông đảo khổ, ai là người rất có thể đem lại sự an lạc? – ĐCTT, T3, tr.473C) (PPBV – tập II).
Kinh Dị Xuất nhân tình Tát bạn dạng Khởi thuật: “Thiên thượng thiên hạ, tôn vô quá vấp ngã giả” (Trên trời bên dưới trời, bậc tôn quý nhất không một ai bằng Ta – ĐCTT, T3, tr.618A) (PPBV – tập II).
Kinh vượt Khứ hiện tại Nhân Quả, “Ngã ư tốt nhất thiết thiên nhân bỏ ra trung buổi tối tôn tối thắng. Vô lượng sanh tử ư kim tận hỷ” (Ta, đối với tất cả hàng trời người là bậc buổi tối tôn buổi tối thắng. Vô lượng sinh tử từ bỏ nay ngừng – ĐCTT, T3, tr.625A) (PPBV – tập II).
Kinh Phật phiên bản Hạnh Tập, “Thế gian đưa ra trung, bổ vi về tối thượng. Ngã tùng kim nhật, sanh phần dĩ tận” (Ở trong vắt gian, Ta là bậc cao nhất. Từ nay, việc sanh tử của Ta sẽ đoạn tận – ĐCTT, T3, tr.687B) (PPBV – tập II).
Thật ra câu “duy bửa độc tôn” nhằm thần thánh hóa cho một ý nghĩa triết học nào kia hơn là quý giá lịch sử.
Bài liên quan
Những đại cư sĩ nào hoàn toàn có thể thuyết pháp nắm Đức Phật?
"Qua các đoạn tởm trích dẫn, bọn họ được phát âm chữ Ngã trong số ngữ cảnh bên trên là chỉ Đức Phật (Ngã = Ta = Phật). Gồm người nhờ vào chữ té mà nhận định rằng Đức Phật kiêu ngạo, hay còn tồn tại ngã thì làm thế nào thành Phật? khoác dù, duy xẻ đã được giải thích nhiều nhưng vẫn tồn tại chưa thỏa đáng.
Thật ra câu “duy té độc tôn” nhằm mục tiêu thần thánh hóa mang đến một ý nghĩa triết học nào đó hơn là cực hiếm lịch sử. Lịch sử hào hùng đã cho chúng ta biết, khi Thái tử ra đời chưa có thể Ngài sẽ đi tu, vì chưng tiên A bốn Đà (Asita) tiên đoán, gồm hai tuyến phố để hoàng thái tử lựa chọn: “Ở đời làm gửi luân thánh vương; xuất gia có tác dụng Phật”.
Xem thêm: Viêm Họng Hạt: Nguyên Nhân, Dấu Hiệu, Cách Trị Bệnh Viêm Họng Hạt Hiệu Quả Nhất
Do đó, chúng ta cũng có thể thấy rằng, về mặt hiện nay thực, Thái tử sẽ sinh ra đời cũng bình thường như từng nào đứa trẻ con sơ sinh khác, và như thế sẽ tất yêu cất được tiếng nói vào thời gian mới sinh ra. Vậy, chúng ta cũng có thể đặt vấn đề là, vì chưng sao câu ấy được nêu trong các kinh? bao gồm từ thời nào? Nó mang ý nghĩa gì? Và, đó cũng là điều nghi ngờ về sự mâu thuẫn giữa lịch sử hào hùng và triết lý Phật giáo.
Tác giả đến rằng, câu “Duy ngã độc tôn” hoàn toàn có thể được thêm vào trong số những trường đúng theo sau: Một là sau sự khiếu nại thành đạo lớn tưởng của Đức Phật, được người đương thời tôn xưng dệt buộc phải sự kiện cực kỳ phàm đó; Hai, sau khoản thời gian Đức Phật Niết Bàn, sản phẩm đệ tử chỉnh sửa kinh điển sẽ thêm vào, nhằm đề cao nhân biện pháp của một bậc vĩ nhân phải khác với con fan trần thế; Ba, tứ tưởng Đại thừa đã đạt đến trình độ chuyên môn cao, chỉ dẫn triết lý Phật tính đồng đẳng trong toàn bộ chúng sanh. Và, người sáng tác thấy ý nghĩa sâu sắc thứ bố là làm cho nổi hàng đầu trong cụm từ “Duy xẻ độc tôn”, theo Đại đức ưng ý Phước Tiến.
Chữ ngã tại chỗ này không mang nghĩa chiếc tôi cái ta mang huyễn, lỗi thuyết mà lại nó là chân ngã, thật ngã
Như họ đã biết, cách nhìn đạo Phật là vô ngã, phần đông sự đồ dùng hiện hữu đều không quá có mẫu ta. Đây là quan niệm thời kỳ đầu của Phật giáo (Sơ kỳ Phật giáo). Đức Phật vẫn giác ngộ được cuộc đời vô thường, không tồn tại gì trường thọ mãi mãi, của cả thân năm uẩn này, đề nghị Ngài đã ra quyết định từ vứt mọi thứ để tìm ra chân lý. Cùng mục đích ở đầu cuối là nát bàn với điều kiện giải quyết và xử lý tận cội tính chấp bổ đạt cho vô ngã, lập nên ý kiến vô té là Niết Bàn.
Nhưng đến quy trình Phật giáo Đại thừa phát triển thì các vấn đề được không ngừng mở rộng thêm là: Vô bửa chưa phải là vấn đề dừng, chưa hẳn mục đích tối thượng. Vày vậy, ý niệm của Đại vượt vượt qua định kiến thường thì về lý thuyết vô ngã, do vô ngã không hẳn thật là Niết Bàn, vô bửa chỉ là chi phí đề đặc biệt để đạt cho Niết Bàn. Tởm Đại bát Niết Bàn đến rằng, Thường – Lạc – bửa – Tịnh mới là thật nghĩa của Niết Bàn.
Vì vậy, vật gì được gọi là Ngã thì phải đáp ứng nhu cầu với các yếu tố: Thường tuyệt nhất bất biến, không bởi yếu tố khác nhằm tồn tại, tự tại tự chủ, vượt ko kể đối đãi. Vày đó, sau vô ngã chưa hẳn là không có gì, nếu như chân không mà lại không diệu hữu thì không có tác dụng. Vậy, sau vô té là chơn ngã, thiệt ngã, chỉ đến pháp thân thường trú, chơn thật, không biến hóa đổi, mà lại tuyệt nhiên không hẳn là dòng tồn trên như hữu xẻ luận, do cái hữu bửa đã được phê phán với phá vỡ lẽ từ lúc đầu bằng thuyết vô ngã. Đức Phật phủ nhận học thuyết hữu xẻ và linh hồn, bởi vì chưa vô ngã, con fan sẽ bám chấp vào vấp ngã và linh hồn để hy cầu sự tồn tại sau thời điểm chết, chính là học thuyết của Bà La Môn, Upanishad, tức là có một vong hồn bất tử, là 1 trong những ảo tưởng.
Qua đó, duy ngã là 1 trong triết lý đặc thù, không phải mang nghĩa chỉ có ta (duy ngã) tức là chỉ có Đức Phật là trên hết.
Chữ ngã tại chỗ này không với nghĩa cái tôi chiếc ta đưa huyễn, hỏng thuyết nhưng mà nó là chân ngã, thiệt ngã, vày chỉ có thật ngã bắt đầu là chiếc siêu xuất vào trời người, là cái độc tôn. Kinh Đại chén bát Biết Bàn nói rằng: “Vô bổ là sinh tử, té là Như Lai”.
Vì vô vấp ngã là nền móng vào Niết Bàn, đề nghị vượt qua những khái niệm về vô ngã, phá vỡ vạc bức màn the “vô ngã” thì bọn họ mới thật đã đạt được sự giải bay rốt ráo, tức Niết Bàn. Đây là ý nghĩa sâu sắc quan trọng để gia công sáng tỏ được nhiều từ “Duy té độc tôn”.
Qua đó, chúng ta nhận thấy, tự duy ngã có nhiều ý nghĩa:
1. Duy vấp ngã là chỉ có sự giác ngộ, vì giác ngộ là thành Phật. Đó là sự tối tôn làm việc đời.
2. Duy té là chỉ có chân ngã, là dòng diệu hữu mầu nhiệm, tức là khi đã đạt được chân ko rốt ráo.
3. Duy xẻ là chỉ gồm Phật tánh trong mỗi họ ‘là quyền quý nhất’, do mỗi bọn chúng sanh đều phải có Phật tánh cùng sẽ thành Phật.
4. Duy xẻ là pháp thân thường xuyên trụ, là bạn dạng thể của tía đời chư Phật cùng của toàn bộ chúng sanh. Với chân thành và ý nghĩa này nên, tởm Đại bát Niết Bàn, phẩm Ai thán, Đức Phật đang nêu: “Ngã” chính là thật nghĩa của Phật, “Thường” chính là thật nghĩa của Pháp Thân, “Lạc” là thiệt nghĩa của Niết Bàn, “Tịnh” là thiệt nghĩa của Pháp.
Bài liên quan
Qua đó, duy ngã là 1 trong những triết lý quánh thù, không phải mang nghĩa chỉ bao gồm ta (duy ngã) có nghĩa là chỉ tất cả Đức Phật là bên trên hết. Đồng thời, duy ngã nghĩa là cần vượt qua những khái niệm định kiến từ thời Nguyên thủy về thuyết vô ngã, mở ra một chân trời mới về thuyết Phật tánh bình đẳng trong mỗi chúng sanh, xác định ý nghĩa sâu sắc pháp thân sống động như một thực bổ hằng hữu, bất sinh bất diệt. Chính chân thành và ý nghĩa này cơ mà chữ duy ngã bắt đầu trở thành cái tối tôn tối thượng tốt nhất của muôn loài. Đức Phật đạt được chỗ bất sanh bất diệt, xuất xắc nói khác hơn là thành quả sự văng mạng (chân ngã hằng hữu) và bọn chúng sanh ngơi nghỉ chư thiên và loài người cũng có tác dụng đạt được chỗ tối thượng này. Đó đó là thật nghĩa của của cụm từ “Duy xẻ độc tôn”.
Cuộc hành trình từ vô lượng kiếp của Đức Phật gói trọn trong một bài xích kệ tất cả 4 câu; mỗi câu 4 chữ, tổng cọng 16 chữ: “Thiên thượng thiên hạ, duy xẻ độc tôn. Vô lượng sanh tử, ư kim tận hỷ!”
HỖ TRỢ CHÚNG TÔI
Tuân theo truyền thống cuội nguồn Phật giáo, shop chúng tôi cung cấp tài liệu giáo dục và đào tạo Phật giáo philợi nhuận. Khả năng bảo trì và mở rộng dự án của shop chúng tôi hoàn toàn dựa vào vàosự hỗ trợ của bạn. Giả dụ thấy tài liệu của shop chúng tôi hữu ích, hãy cân nhắc quyên gópmột lần hoặc hàng tháng.

Về câu “Thiên thượng thiên hạ, duy té độc tôn”, tương truyền câu nói trên là của Đức Phật mê say Ca khi Ngài giáng sanh địa điểm nước Ấn Độ. Không ít người hiểu câu nầy theo nghĩa thông thường là: “Trên trời dưới trời, chỉ có Ta là tôn quý”. Do hiểu như vậy nên những người cho rằng Đức Phật quá tự thị tự đại, xem Trời Đất không ai bằng…!?
Thực ra câu này chỉ là một phần câu, được ghi trong kinh Sơ Đại phiên bản Duyên trong cỗ kinh trường A Hàm quyển 1, một quyển kinh ngắn lược thuật nhân duyên giáng sanh, thành đạo cùng giáo hoá của bảy Đức Phật trong quả đât Ta Bà. Nguyên văn câu trên là “Thiên thượng thiên hạ, duy bửa độc tôn, nhứt thiết cố kỉnh gian, sinh lão căn bệnh tử” được dịch như sau: “Trên trời dưới trời, duy ta tôn quý, ta ao ước cứu độ bọn chúng sanh ngoài vòng sinh già bệnh chết”. Đó là lời Đức Phật mê say Ca thuật lại lúc Đức Phật Tỳ Bà Thi, vị Phật trước tiên bổ sanh thế giới Ta Bà, ra đời nói lên lời như vậy, cũng như Ngài (Phật ham mê Ca) đang nói lên lời như vậy, cùng ấy cũng chính là thông lệ của chư Phật.
Xét về mặt ngôn ngữ, câu trên cho biết rằng chỉ gồm Ngài là bậc tôn quý độc nhất vô nhị trong hàng đầu trong loài bạn và trời, Ngài đã thoát khỏi vòng sinh tử luân hồi cùng thị hiện cõi Ta Bà để cứu vãn độ chúng sinh thoát ra khỏi vòng sinh tử như Ngài. Tuy vậy xét về mặt ý nghĩa của câu nói, họ hay đề xuất hiểu chữ “Ta” vào câu “Duy tất cả ta là tôn quý” không hẳn là mẫu Ta của Thái tử vớ Đạt Đa, một cái Ngã của trăm ngàn bọn chúng sinh khác. Chữ Ta sinh sống đây đó là Phật Tánh, là Chánh Tâm không hề sanh không hề diệt, hoàn toàn thanh tịnh, là mẫu xa lìa toàn bộ những cái gọi là đối đãi. Dòng ta xuất xắc cái xẻ đó đó là Chân Ngã, chính là Pháp Thân hay trụ, không khi nào hoại, bao che khắp không khí và thời gian. Trong gớm Đại bát Niết Bàn, phẩm Như Lai Tánh, Đức Phật dạy: “Ngã có nghĩa là Như Lai Tạng. Toàn bộ chúng sinh đều phải có Phật tánh có nghĩa là nghĩa của ngã. Nghĩa của bửa như vậy từ nào tới giờ hay bị phiền não đậy đậy, chính vì như thế chúng sinh chẳng nhận thấy được”. Cũng trong gớm này (phẩm Tứ Tướng), Phật nói rõ “Thân của Như Lai tức là pháp thân, chẳng nên thân thịt huyết mạch gân xương tuỷ thích hợp thành. Bởi tuỳ thuận thế gian mà thị hiện tại vào bầu mẹ, vày tuỳ thuận cách sanh của chúng sinh mà lại thị hiện làm cho đứa trẻ…”.
Thật ra, Phật Tánh tuyệt Chân trung tâm hay Chân xẻ hay Pháp Thân là một cái gì khó hiểu, khó nhận biết và khó khăn trình bày, vì thực tế nó nằm xung quanh ngôn ngữ, ngoài nhân loại tương đối hiện nay tượng. Họ chỉ có thể biết qua dấn thức, qua kinh điển rằng: Phật tánh là 1 trong cái gì đấy chỉ có người chứng ngộ new biết được, là 1 trong những cái gì đấy không sanh không diệt, ko đi ko đến, chẳng đề nghị quá khứ, vị lai, hiện tại tại, chẳng buộc phải do nhân có tác dụng ra, cũng chẳng bắt buộc không nhân, chẳng yêu cầu tự tác, chẳng yêu cầu tác giả, chẳng bắt buộc tướng, chẳng đề xuất không tướng, chẳng phải bao gồm danh, chẳng buộc phải không danh, chẳng yêu cầu danh sắc, chẳng phải dài ngắn, chẳng buộc phải nhiếp trì trong âm, giới, nhập…
Khi nói tới Phật tánh, Đức Phật thường được sử dụng phương cách lìa tứ cú để dạy bọn chúng ta, có nghĩa là lìa khỏi tứ kiến chấp hay bốn phạm trù trần thế tương đối: Có; không; cũng đều có cũng không; chẳng tất cả cũng chẳng không. Dường như Ngài cũng sử dụng tỷ dụ hay cách làm ngụ ngôn, hàm đựng những ý nghĩa thâm thuý, ám thị thí thuyết hay đối, nhưng mà chân lý tuyệt vời nhất này không thể sử dụng lời trực tiếp mà lại giảng giải, bởi vì lời chỉ là khí cụ diễn đạt cái tư tưởng tương đối, cái gồm hình, bao gồm tướng trong trái đất nhị nguyên. Như khi nói về chân chổ chính giữa Phật tánh, Ngài kể trong kinh Đại chén Niết Bàn về một cô gái nghèo, trong nhà có kho vàng ròng nhưng không biết, đến khi có bạn khách khéo biết phương tiện đi lại chỉ dồn phần cất giữ kho báu, cô trở cần giàu có. Bạn khách khéo biết phương tiện đi lại dụ mang đến Phật, cô bé nghèo dụ cho vô lượng chúng sinh bị những phiền não bịt đậy cùng kho kim cương chỉ mang lại Phật tánh chân tâm. Câu chuyện gã cùng tử tốt viên ngọc châu vị trí đáy túi của áo trong ghê Pháp Hoa cũng tương tự (phẩm Gã thuộc Tử).
Như vậy khi nói câu “Thiên thượng thiên hạ, duy bổ độc tôn” Đức Phật – lúc đó là Thái tử vớ Đạt Đa – ko nói về cá thể Ngài, về dòng thân tứ đại ngũ uẩn sinh diệt, mà nói đến cái trung ương chân thật, chiếc ngã sống động của chúng sinh. Bao gồm cái tâm đó bắt đầu tôn quý, bắt đầu tối thượng và mẫu tâm chân thật đó đó là tâm Phật mà ai cũng có, bất luận giàu nghèo thanh lịch hèn, bất luận màu domain authority ngôn ngữ, bất luận tôn giáo bao gồm kiến./.
— o
Oo —
Tham khảo trường đoản cú tài liệu: Nhân mùa Phật Ðản bàn về tích Ðản Sanh của Tâm Diệu đăng bên trên Trang nhà Quảng Đức (2002) và Thư Viện Hoa Sen (2010).